Hồi tôi còn nhỏ, gia đình khó khăn, mẹ tôi lại hay đau yếu, một mình bố tôi gánh vác cả gia đình bằng công việc của một người thợ xây vô cùng nặng nhọc. Tuy vậy bố ko cho chị em tôi nghỉ một buổi học nào. Bố ko muốn chúng tôi sau này vất vả. Bố ko nói ra nhừng tôi hiểu một điều mà bố luôn ấp ủ trong lòng: "đời bố mẹ khổ thì thôi chứ ko thể để đời các con khổ theo được". Vì vậy chúng tôi yêu bố lắm, để giúp bố, chị em tôi thường chăm sóc mẹ và thirng thoảng lại tranh thủ về sớm hái những bó rau, trái ớt, trái chanh,... đem ra chợ bán. Một lần, trong lúc đang mải miết hái rau trong vườn nhà, tôi bỗng nhìn thấy một bụi lá chua me đất rất xinh. Mỗi lá là ba hình trái tim màu xanh dễ thương. Lúc đầu tôi ko để ý lắm nhưng một hình ảnh khác đập vào mắt tôi, trời ơi tin được ko, một cây cỏ 4 lá nho nhỏ nằm e ấp dưới những cây cỏ 3 lá khác. Chao ôi, tôi còn nhớ y nguyên cái cảm giác lúc ấy, sung sướng biết bao. Tôi từng đọc một tờ báo Hoa Học Trò có nói đến loại cỏ này, là biểu tượng của may mắn, thành công, niềm tin, hạnh phúc,... . Tôi ngắt nhẹ lá cỏ, mân mê nhẹ nhàng. "Chỉ cần nhắm mắt lại và ước cùng cây cỏ 4 lá may mắn này,...điều ước sẽ trở thành sự thật". Tôi ngây thơ tin vào điều đó. Tôi kể cho cô em gái nghe và xoè cây cỏ ra. Rồi nó chợt hỏi:" Thế mình sẽ ước gì hả chị". Chỉ có 1 điều ước thôi à, chà, khó nhỉ! Lúc ấy tôi còn là côn học trò bé nhỏ lớp 3, tin tưởng một cách ngây ngô vào loại cỏ thần kì. Vì vậy, chưa nghĩ ngợi vội tôi đem cây cỏ về nhà và ép chặt nó trong cuốn vở học trò. Một vài ngày nữa, nó sẽ khô, và tôi có thể biến điều ước của mình thành sự thật. Tối hôm đó, bố tôi trở về sau 1 ngày làm việc vất vả, tôi đem chuyện ra kể với bố. Bố tôi ko tin vào một cây cỏ có thẻ biến ước mơ thành sự thật nhưng bố luôn muốn giữ gìn một kí ức đẹp trong lòng chúng tôi. Vì vậy bố chỉ nói:" Có thể cây cỏ này hiệu nghiệm như lời con nói nhưng nó không thể đua con đi suốt đoạn đường còn lại mà ko gặp khó khăn gì cả. Thật sự bố nghĩ rằng chúng ta ko cần đến cây cỏ 4 lá này đâu...". Tôi một chút bất ngờ:" Ý bố là sao ạ?". Bố cười xoà:" Nếu con ước học hành giỏi giang thì con hãy cố gắng chăm chỉ học tập, làm bài thật tốt. Nếu con ước mẹ khoẻ mạnh, hết bệnh thì bố sẽ cố gắng làm việc kiếm nhiều tiền để chữa bệnh cho mẹ... con thấy ko, chúng ta có thể làm tất cả chỉ cần sự cố gắng. Thậm chí bố còn nghĩ rằng cây cỏ 4 lá này sinh ra ko phải là thực hiện ước mơ của chúng ta mà là động lực để chúng ta có thể đạt được những điều mình mong muốn". Lời của bố thấm vào lòng tôi và đến bay giờ đây khi mà gia đình tôi đã khá giả hơn, mẹ tôi đã khoẻ lại, chị em tôi đều là những học sinh giỏi( hơi kiêu một tí...hì hì...) thì tôi vẫn ko thể quên được bài học lớn lao mà ba đã dạy cho tôi về lòng quyết tâm và ý chí kiên trì bền bỉ. Và tôi đúc kết 1 kinh nghiệm quý giá: Mỗi chúng ta đều chứa trong lòng một cây cỏ 4 lá, ko phải ai cũng biết.
HOÀNG QUỲNH TRANG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét